Có một người… ngốc nghếch quá mất thôi
Yêu chi quá một người xa xôi lắm
Đêm thức thao cùng với vầng trăng lạnh
Gửi nỗi lòng canh cánh tới phương xa…

Có một người mong dĩ vãng phôi pha
Để ký ức chỉ còn là cát bụi
Nhưng ngờ đâu mỗi khi buồn dâng tới
Lại ngập lòng những nỗi nhớ mêng mang.

Có một người trong tim vẫn âm vang
Câu nhung nhớ hẹn non ngàn biển rộng
Muốn gửi trao bao yêu thương say đắm
Nhưng cuối cùng thinh lặng để bình yên.

Có một người dặn tim sẽ lãng quên
Người dưng ấy… và chẳng thèm nhớ nữa
Nhung con tim cứ thương nhiều hơn nữa
Mặc cho lòng đã hứa… chẳng còn yêu…

CÓ MỘT NGƯỜI TÌM QUÊN…
Hoàng Khánh Linh
#nguoivotinh
Có một người… ngốc nghếch quá mất thôi Yêu chi quá một người xa xôi lắm Đêm thức thao cùng với vầng trăng lạnh Gửi nỗi lòng canh cánh tới phương xa… Có một người mong dĩ vãng phôi pha Để ký ức chỉ còn là cát bụi Nhưng ngờ đâu mỗi khi buồn dâng tới Lại ngập lòng những nỗi nhớ mêng mang. Có một người trong tim vẫn âm vang Câu nhung nhớ hẹn non ngàn biển rộng Muốn gửi trao bao yêu thương say đắm Nhưng cuối cùng thinh lặng để bình yên. Có một người dặn tim sẽ lãng quên Người dưng ấy… và chẳng thèm nhớ nữa Nhung con tim cứ thương nhiều hơn nữa Mặc cho lòng đã hứa… chẳng còn yêu… CÓ MỘT NGƯỜI TÌM QUÊN… Hoàng Khánh Linh #nguoivotinh
0 Comments 0 Shares 2375 Views 0 Reviews
Sponsored
Sponsored